Một ngày có một nhà quản lý trẻ bắt chuyện với tôi. “Tôi gần đã đọc tất cả về khả năng lãnh đạo, đã thực hiện một số ý tưởng trong đó, và tôi nghĩ rằng mình đang làm rất tốt việc lãnh đạo nhóm nghiên cứu của tôi. Làm sao tôi biết tôi đã vượt qua một nhà quản lý trở thành một nhà lãnh đạo? ”
Tôi không có sẵn câu trả lời và bởi đây là một vấn đề phức tạp, vì vậy chúng tôi quyết định nói chuyện vào ngày hôm sau. Tôi đã suy nghĩ thật lâu và đã quyết định đưa ra ba bài kiểm tra quyết định xem bạn đã thực sự chuyển đổi từ quản lý sang nhà lãnh đạo hay chưa.
Đếm giá trị và Tạo ra giá trị. Có lẽ, bạn đang là người đếm giá trị, không phải tạo thêm nó, nếu bạn đang quản lý con người. Những nhà quản lý thường tính giá trị; một số thậm chí còn làm giảm giá trị bằng cách vô hiệu hóa những người tăng thêm giá trị. Nếu một người thợ cắt kim cương được yêu cầu báo cáo mỗi 15 phút cắt được bao nhiêu đá, người chủ thường trừ đi giá trị hiện có.
Ngược lại, các nhà lãnh đạo tập trung vào việc tạo ra giá trị, họ thường nói “Tôi muốn bạn xử lý A trong khi tôi đối phó với B.” Anh ta hoặc cô ta tạo ra giá trị vượt trên cả nhóm tạo ra, và cũng giống như một người tạo ra giá trị nhiều hơn những người đi theo họ. Họ luôn là ví dụ để dẫn đầu và dẫn đầu bằng cách cho phép người khác hành động dựa trên những điểm nổi bật của lãnh đạo.
Vòng tròn ảnh hưởng và Vòng tròn của quyền lực. Cũng như các nhà quản lý có cấp dưới và các nhà lãnh đạo có người theo sau, quản lý tạo ra vòng tròn quyền lực trong khi các nhà lãnh đạo tạo ra vòng tròn ảnh hưởng.
Cách nhanh nhất để tìm ra bạn đang là ai là đếm số lượng người bên ngoài hệ thống phân cấp báo cáo đến với bạn để được tư vấn. Càng nhiều người như vậy thì càng có khả năng bạn được nhận biết như là một nhà lãnh đạo của họ.
Người dẫn đầu và Người quản lý công việc. Quản lý bao gồm việc kiểm soát một nhóm người hoặc một tập hợp các đối tượng để hoàn thành mục tiêu. Lãnh đạo đề cập đến khả năng của một cá nhân có sức ảnh hưởng, năng lực động viên và cho phép những người khác đóng góp vào sự thành công của tổ chức. Sức ảnh hưởng và khả năng tạo nguồn cảm hứng giúp phân biệt lãnh đạo với nhà quản lý, không phải quyền lực và kiểm soát.
Tại Ấn Độ, M.K. Gandhi lấy cảm hứng từ hàng triệu người đấu tranh cho quyền lợi của mình và anh đã bước vai kề vai với họ vì vậy Ấn Độ có thể đạt được độc lập vào năm 1947. Tầm nhìn của ông đã trở thành giấc mơ của tất cả mọi người và củng cố niềm tin rằng các quốc gia giành độc lập là điều không thể ngăn cản. Thế giới cần các nhà lãnh đạo như ông để có thể nghĩ xa hơn vấn đề, có một tầm nhìn và khuyến khích người dân chuyển đổi những thách thức thành cơ hội.
Tôi khuyến khích đồng nghiệp của tôi kiểm chứng lý thuyết này bằng cách mời nhóm của họ vào các cuộc trò chuyện. Khi họ ngừng thảo luận về nhiệm vụ trước mắt – và thay vào đó họ nói về tầm nhìn, mục đích và khát vọng, đó là khi bạn biết bạn đã trở thành một nhà lãnh đạo.